Sự hòa quyện của hương hoa vạn thọ và mùi hương trầm vào đêm Deepavali thần thánh đã để lại một nỗi nhớ vang vọng còn mãi.
Khoảnh khắc một con chim sải cánh vụt bay qua đỉnh bảo tháp Boudhanath được trang trí bởi những dải cờ cầu nguyện ngũ sắc trên nền trời xanh thẳm, nó mang cho ta lòng hoan hỉ dâng trào.
Vừa trở về sau chuyến taxi gập ghềnh mệt mỏi từ Nagarkot đến Kathmandu, mình có thể cảm nhận được sự khác biệt rõ ràng giữa những ngày như nghỉ dưỡng ở Nagarkot - nơi mà những làn gió thiên nhiên thật trong lành - với thực tại ở Kathmandu đầy khói bụi.
Nói thế chứ con đường Thamel bụi bặm đầy ổ gà dẫn tới Quảng trường Durbar cũng không tệ lắm, nó cũng có cái nét duyên dáng: những xe đẩy bán dải hoa vạn thọ, những hàng người đi bộ ken kín, những sợi dây điện lòng thòng. Trải nghiệm địa phương đầy chân thực mà không bị thương mại hóa quá đà, có điều đôi khi bạn sẽ bị làm phiền bởi những người bán hàng rong đang cố chèo kéo vài thứ với giá cắt cổ.
Đi thẳng về phía nam là Quảng trường Durbar. Trên con phố Thamel Marg, bạn có thể bắt gặp một số quảng trường cho việc buôn bán hay nghi lễ khác như Thahiti Chowk hay Indra Chowk
Mặc dù gánh chịu tổn thất nặng nề bởi trận động đất năm 2015, quảng trường vẫn xứng đáng là một nơi nên đến khi ghé thăm Kathmandu. Phong cách kiến trúc rất đặc trưng và dễ nhận biết. Nơi đây có phần hơi lộn xộn một tí, bởi vì có quá nhiều bồ câu, chó thả rong, người dân thì hay khạc nhổ bừa bãi và ăn xin thì bắt gặp mọi nơi. Nhưng cũng có thể gọi điều này là một mớ lộn xộn duyên dáng. Tại đây mọi thứ có thể hỗn loạn và yên bình cùng một thời điểm, tùy cách bạn nhìn nhận chúng.
Mình đến Bảo tháp Swayambhunath để ngắm hoàng hôn, bởi vì đây là điểm cao nhất Kathmandu nơi mà mọi người có thể ngắm nhìn toàn cảnh thành phố. Trái ngược với những con phố bận rộn thường thấy, thung lũng Kathmandu nhìn từ trên cao trông thật yên bình. Không còn âm thanh náo động, không còn ô nhiễm ánh sáng.
Mình chắc chắn đây luôn là những bức ảnh đẹp nhất mình từng chụp được. Chắc chắn.
Trở về từ Pokhara (sau hơn 10 tiếng ngồi xe đò xóc tới óc, kẹt cứng trên những ngọn đèo quanh co), mình chỉ muốn về nghỉ ngơi và thức dậy vào một buổi sáng tươi mới ở Boudhanath.
Và ngày hôm sau đúng là một món quà. Bầu trời xanh thẳm với những dải cờ tung bay. Mọi người đi bộ chầm chậm quanh tòa bảo tháp theo chiều kim đồng hồ (circumambulation) một cách đầy tự tại, và trong không khí thì vang vang giai điệu đều đều của bài Om Mani Padme Hum. Không vội vàng, mình cũng hít thở thật sâu để thu trọn cái không khí đầy tâm linh này vào lồng ngực, để mọi thứ trong tâm trí cuốn theo khoảnh khắc đó, thực tại đó.
Mình cuốc một chuyến taxi ngắn để tới Pashupatinath, không quá xa Boudhanath. Đây là một khu phức hợp đền thờ Hindu ngay cạnh sông Bagmati, tại đây bạn có thể chứng kiến tận mắt nghi lễ hỏa táng lộ thiên, tuy nghe có vẻ hơi rùng rợn.
Đây là toàn cảnh Pashupatinath, dòng sông thực trông có vẻ khá ô nhiễm.
Mình không nhận ra ngày cuối ở Nepal lại đúng vào dịp Deepavali cho đến khi có cơ hội quý giá được chứng kiến lễ hội này ngay tại Boudhanath, trước khi lên xe taxi về sân bay. Mình gọi đây là “để dành điều tốt đẹp cho phút hạ màn”. Hàng ngàn cây nến được thắp lên, và pháo nổ tạo nên những âm thanh vui tai ngay giữa những nẻo đường góc hẻm.
Và những dải vạn thọ. Và mùi hương trầm.
Những giây phút đó sẽ còn mãi, không suy suyển.
Bài viết này là một phần của series Nepal.
Viết vào tháng 3 năm 2019 © Zuyet Awarmatik.Zuyet Awarmatrip là một định danh phụ trợ trong hệ sinh thái cá nhân của Zuyet Awarmatik, chuyên về mảng du lịch và nhiếp ảnh.
Mình là một người Việt, tự đặt biệt danh là một Đông-ba-lô ung dung tự tại, bên cạnh nghề chính là một kỹ sư phần mềm mảng UX. Không phải là một freelancer hay người du mục thời kỹ thuật số, trang web này chỉ để lưu lại những gì mình đã trải qua thay vì để chúng chìm vào quên lãng. Đồng thời mình cũng mong những chiếc ảnh sẽ mô tả được sự đa sắc của thế giới trần tục này.
“Classic” bởi Joakim Karud
Trên mỗi bước chân mình đặt xuống ở Nepal, giai điệu bài Classic của Joakim Karud luôn văng vẳng bên tai. Cho tới giờ khi mình replay bài hát này, nó lại nhắc mình về những ngày tháng tươi đẹp đó.