Gorkhi-Terelj

tháng 9 năm 2024Mông Cổ

Những mảng xanh bất tận, những áng mây mơ màng, những ngôi sao xa xôi.

Đường đến Vườn quốc gia Gorkhi-Terelj

Dãy núi đá sắc nét hiện lên phía trước kính chắn gió bỗng trở nên đặc biệt sau nhiều giờ ta lướt qua những mảng xanh bất tận nơi xứ sở thảo nguyên.

Hành trình về miền thảo nguyên trong năm ngày khởi hành từ Ulaanbaatar tới điểm dừng đầu tiên - một nơi mình cho là khá dễ tiếp cận và đầy đủ tiện nghi phục vụ khách du lịch, nhưng cũng không kém phần hài hòa với thiên nhiên - Vườn quốc gia Gorkhi-Terelj. Ở giữa chặng, xe ghé qua Khu phức hợp Tượng đài Thành Cát Tư Hãn. Điều đặc biệt là cả hai địa điểm này vẫn thuộc phạm vi Ulaanbaatar, gần sát ranh giới với tỉnh Töv.

Khu phức hợp Tượng đài Thành Cát Tư Hãn

Sau khi tham quan xong Cung điện mùa đông của Bogd Khan, xe bắt đầu lăn bánh để tới vùng ngoại thành Ulaanbaatar.

Ngoại ô Ulaanbaatar Ngoại ô Ulaanbaatar
Ngoại ô Ulaanbaatar

Tuy đã biết trước rằng khung cảnh sẽ rất đẹp, mình không khỏi ngỡ ngàng khi màu xanh thảo nguyên dần mở ra trước mắt, khi những tòa nhà đô thị dần khuất bóng sau lưng. Với một người thành phố, được thấy những đàn gia súc nhởn nhơ gặm cỏ nơi bao la xanh rì giống như được thấy một kỳ quan vậy.

Xe men theo Đường Dunjingarav dọc Sông Tuul thần thánh của người Mông Cổ để rẽ vào Đường Xuyên Á AH3, con đường dẫn tới khu tượng đài và Vườn quốc gia Gorkhi-Terelj. Một trong những cái thú của chuyến road trip lần này là người lái xe hay ghé qua siêu thị và cửa hàng tiện lợi ven đường để mua snack, và thực sự thì siêu thị ở Mông Cổ rất rộng rãi sạch đẹp, gian bánh kẹo hay bia rượu thì vô số kể các chủng loại trên kệ hàng.

Mây lơ lửng trên núi

Xe rẽ vào Đường A0501 và đi một đoạn nữa để tới nơi. Tính ra quãng đường chạy từ trung tâm thủ đô tới khu phức hợp chỉ tầm 55km nhưng cũng đủ để ta ồ òa trước khung cảnh lao vun vút bên cửa kính xe.

Tượng đài Thành Cát Tư Hãn Tượng đài Thành Cát Tư Hãn
Tượng đài Thành Cát Tư Hãn

Và xa xa ta đã thấy tượng đài Thành Cát Tư Hãn bằng kim loại hiên ngang giữa vùng thảo nguyên mênh mông.

Dưới chân tượng
Dưới chân tượng
Toàn cảnh nhìn từ đỉnh tượng đài
Toàn cảnh nhìn từ đỉnh tượng đài
Giữa đồng cỏ
Giữa đồng cỏ

Làn gió man mát thổi tan trên má, trong cái nắng dịu dàng tuyệt đẹp cuối mùa hè Mông Cổ…

Những túp lều thuộc khu phức hợp

Lên xe đến Gorkhi-Terelj

Trời đã gần trưa, xe của mình chạy ngược lại hướng ban nãy để lát sau rẽ về Đường Terelj hướng tới vườn quốc gia. Những áng mây nhỏ nhắn trắng tinh lơ lửng trên dãy núi đá đẹp như tranh vẽ trước mặt.

Một ngày đẹp trời Một ngày đẹp trời Một ngày đẹp trời Một ngày đẹp trời
Một ngày đẹp trời

Dù cùng là một con đường, cùng một khung cảnh, mỗi chiều di chuyển luôn mang đến cho ta những cảm nhận mới mẻ về thứ ta nhìn thấy.

Xe dừng lại ở một quán ăn khi mới rẽ vào Đường Terelj. Đây cũng là lần trải nghiệm ẩm thực đầu tiên của mình trong chuyến đi này. Quán ăn trong lều yurt, ở ngoài có dựng cờ Mông Cổ và Hàn Quốc, đủ cho thấy du khách Hàn đến Mông Cổ đông đảo như thế nào.

Nhà hàng trong lều yurt
Nhà hàng trong lều yurt

Mình đã nhá hàng trước là sẽ không ăn thịt cừu, và được người hướng dẫn gọi cho một đĩa đầy ắp khuushuur nhân bò - sủi cảo chiên kiểu Mông Cổ to khủng khiếp. Nhưng mình còn thêm vài phần ngạc nhiên khi hai người hướng dẫn và lái xe đồng hành gọi hẳn một đĩa đùi cừu khorkhog thậm chí còn to hơn. Có hai điều mình nhận ra trong suốt chuyến đi là, người Mông Cổ ăn rất nhiều thịt, có lẽ để giữ ấm, và món ăn không nhiều vị lắm. Để hợp khẩu vị mình phải chấm với nước tương - và điều đặc biệt là các nhãn hàng Việt Nam chiếm thị phần tương và tương ớt khá lớn ở đây. Nếu bạn là người ăn chay, có lẽ bạn sẽ gặp nhiều khó khăn để duy trì chế độ ăn trong suốt chuyến đi.

Khuushuur

Khuushuur

Khorkhog

Khorkhog

Đá Con Rùa

Bên bờ Sông Tuul
Bên bờ Sông Tuul Bên bờ Sông Tuul
Bên bờ Sông Tuul

Xe bắt đầu lăn bánh để tiến về vườn quốc gia. Con đường không quá dài nhưng cảnh vật vô cùng phong phú, từ thung lũng Sông Tuul xanh mát - một khung cảnh hiếm hoi giữa thảo nguyên chỉ toàn cỏ phẳng lì, cho đến những dãy núi bình phong chắn ngang chân trời.

Dãy núi đá bình phong
Dãy núi đá bình phong Dãy núi đá bình phong
Dãy núi đá bình phong
Gần tới vườn quốc gia

Gần tới điểm trại, xe ghé ngang qua Đá Con Rùa (Melkhii Khad) - một ngọn đồi đá có hình thù y hệt như tên, duyên dáng nổi lên bên vệ đường. Đây là địa điểm rất nổi tiếng và luôn xuất hiện khi bạn tra thông tin về vườn quốc gia này. Không chỉ là một ngọn đồi đá bình thường, đây còn là địa điểm linh thiêng mà người hướng dẫn của mình thường hay tới để cầu may mắn, thư giãn và nạp lại năng lượng.

Đá Con Rùa hiên ngang
Đá Con Rùa hiên ngang

Một thời điểm tuyệt vời để nghỉ trưa với cây kem xứ lạnh, và ngắm nhìn đàn lạc đà hai bướu được dùng để chở du khách nơi đây.

Buổi trưa thanh bình
Đá Con Rùa trong nắng trưa

Thiền tự Aryabal

Đường lên thiền tự
Đường lên thiền tự

Xe hướng tiếp về Thiền tự Aryabal, nơi bạn sẽ phải leo 108 bậc thang để lên đến đỉnh. Tuy có hơi nhọc nhưng bù lại bạn sẽ có một tầm nhìn tuyệt vời bao trọn những dãy núi xếp thành tầng tầng lớp lớp xung quanh, chen giữa là con đường uốn lượn men theo dáng hình thung lũng, xa xa là Đá Con Rùa nổi bật trong khung hình.

Một bức tranh thiên nhiên hoàn mỹ
Một bức tranh thiên nhiên hoàn mỹ

Những rặng thông trên đỉnh núi

Những rặng thông trên đỉnh núi

Bên trong một khu thờ tự

Bên trong một khu thờ tự

Những rặng thông xanh điểm xuyết trên dãy núi đá mình đang trông thấy ngay đây sẽ chuyển vàng khi trời sang thu và trĩu nặng tuyết trong mùa đông khắc nghiệt ở Mông Cổ.

Toàn cảnh nhìn từ thiền tự

Trại nghỉ

Hoàng hôn trên dãy núi
Hoàng hôn trên dãy núi Hoàng hôn trên dãy núi
Hoàng hôn trên dãy núi

Cuối cùng thì cũng được nghỉ ngơi khi xe dừng chân tại Trại nghỉ Khüslen - nghĩa là ‘điều ước’. Các trại nghỉ đều là những khu lều yurt được trang bị đầy đủ và ấm cúng, có máy sưởi điện và wifi, trừ việc khu vệ sinh - nhà tắm sẽ nằm riêng biệt, và bạn sẽ phải chịu rét để đi một mạch từ nhà tắm về lều của bạn. Tất nhiên là lúc mình du lịch nắng hẵng còn ấm nên không gặp vấn đề lớn; nhưng chỉ nửa tháng sau đó thôi khi nhiệt độ giảm về âm, mọi chuyện có lẽ sẽ khác.

Nắng vàng ngọt
Bình yên Bình yên
Bình yên

Đó là một cảm giác quen thuộc khi một mình mình chiếm trọn nguyên một căn lều yurt. Trong yurt thường có ba đến bốn giường đặt xung quanh, ở giữa là bếp lò củi hoặc máy sưởi, và thường chong một ngọn đèn le lói. Ở Khüslen mọi thứ đều đầy đủ vừa vặn, thậm chí bạn có thể ngồi chill trên hiên trước cửa yurt. Cửa yurt thường thấp nên hãy cẩn thận kẻo bị u đầu đấy.

Chạng vạng ở khu trại Chạng vạng ở khu trại
Chạng vạng ở khu trại
Ngựa giữa đồng hoa
Ngựa giữa đồng hoa

Ở trại nghỉ có tầm view rất đẹp hướng về dãy núi phía tây, nơi ánh Mặt Trời hoàng hôn ngả dần từ cam sang tím rồi biến mất hoàn toàn. Một khung cảnh thực sự yên bình. Những khu trại nghỉ nơi đây dù có khá nhiều lều nhưng không đông khách lắm, nên ta hoàn toàn có những khoảnh khắc chỉ riêng ta cùng cảnh vật.

Bữa tối ở trại
Bữa tối ở trại

Khi trời đã chạng vạng và gió bắt đầu thổi, con người nhiệt đới bắt đầu cảm thấy run cầm cập. Để tới khu ăn thì mình phải đi bộ để sang trại nghỉ đối diện. Lần này có món cơm và thịt bò kèm ít rau, và vẫn như lần trước, món ăn khá nhạt và không có canh súp; thường người Mông Cổ hay uống kèm một tách trà cho ấm.

Trại nghỉ Khüslen

Đêm đầy sao đầu tiên

Và điều chờ đợi cũng đã đến: được ngắm những bầu trời sao ở Mông Cổ. Những đêm sao tuyệt đẹp với bầu trời quang đãng ít mây, gần như không bị ảnh hưởng bởi ô nhiễm ánh sáng.

Ánh hào quang sau núi
Ánh hào quang sau núi

Mình vác cái tripod ra con đường đất trước khu trại nghỉ và hướng máy ảnh về dãy núi trước mặt. Có âm thanh vang vọng và ánh lửa trại xa xa của một nhóm bạn Hàn Quốc đi du lịch, chí ít cũng khiến cảm giác cô đơn vơi bớt nhiều lần. Đó không phải là cảm giác dễ chịu lắm vì gió lạnh và côn trùng cắn dưới chân, phải mò mẫm trong bóng tối để tìm nơi bằng phẳng, tránh những chướng ngại vật bất ngờ.

Rặng thông trong đêm Vệt sáng mê hoặc

Mỗi lần màn chập máy ảnh đóng, mình phải trầm trồ ngạc nhiên vì thứ nó ghi lại được: ngọn núi ánh lên vầng hào quang và vũ trụ đầy ắp những ngôi sao. Đây mãi mãi là khung cảnh mà một người trong thành phố không bao giờ được chiêm ngưỡng.

Và đó là kết thúc cho một ngày du lịch dài, thu hoạch được vô số hình ảnh đẹp.

Câu chuyện của đêm

Bình luận

Đi tới Album Flickr

Bài viết này là một phần của series Mông Cổ.

Viết vào 26 tháng 2, 2025
© Zuyet Awarmatik

Về chiếc page này

Zuyet Awarmatrip là một định danh phụ trợ trong hệ sinh thái cá nhân của Zuyet Awarmatik, chuyên về mảng du lịch và nhiếp ảnh.

Mình là một người Việt, tự đặt biệt danh là một Đông-ba-lô ung dung tự tại, bên cạnh nghề chính là một kỹ sư phần mềm mảng UX. Không phải là một freelancer hay người du mục thời kỹ thuật số, trang web này chỉ để lưu lại những gì mình đã trải qua thay vì để chúng chìm vào quên lãng. Đồng thời mình cũng mong những chiếc ảnh sẽ mô tả được sự đa sắc của thế giới trần tục này.

Theo dõi mình trên
Ngôn ngữ khả dụng

Khi nhìn lên khoảng không bao la đầy sao, ta vừa cảm thấy cô đơn, nhưng cũng lại có ánh sao bầu bạn.